Nhận “quả đắng” vì nghe lời bạn thân

 


Vừa quyết tâm nghiền ngẫm nốt cuốn ngôn tình thì chiếc điện thoại "cùi" liên tục đổ chuông, tôi miễn cưỡng "a lô", đầu dây bên kia có vẻ rất háo hức: "Này, tôi vừa tìm được cho ông một mối ngon lắm, đảm bảo ông sẽ thích, em này chưa kết hôn lần nào, tuy không thuộc thể loại sắc nước hương trời nhưng rất thuần khiết, nói chung đạt tiêu chuẩn làm vợ ông..."

Đầu dây bên kia chưa nói hết câu thì bị tôi chen ngang: "Vớ vẩn, ông nghĩ tiêu chuẩn của tôi ở mức nào? Đương nhiên vợ tương lai phải tương xứng với tôi rồi, tôi cũng là trai tân đấy nhé". "Ừ, mối này rất được, tôi đã nhờ vợ tôi đánh tiếng với bên kia rồi, chiều nay ông hẹn hò người ta luôn đi".

"Ô nhanh thế á? Tôi có phải chuẩn bị gì để đi gặp nàng không?". "Còn phải hỏi, kiến thức cơ bản về hẹn hò xin mời ông tham khảo thêm trên mạng nhá". "Ờ ờ, được rồi, cảm ơn ông. Thời gian, địa điểm ở đâu thì ông nhớ nhắn tin cho tôi". 

Lâu nay không mặn mà với bạn bè nên tự nhiên có ông bạn thân giới thiệu "món hời", tôi cảm thấy như vừa trúng xổ số. Trước khi ra khỏi nhà, tôi không quên tắm rửa sạch sẽ, xịt tí nước hoa... để tạo ấn tượng tốt với nàng. Tuy tôi không thuộc dạng đẹp mã nhưng cũng phong độ lắm chứ!

***

Giờ G đã điểm, tôi quần là áo lượt phóng đến điểm hẹn. Quán cà phê DÁNG KIỀU sừng sững trước mặt, tôi táp xe lên vỉa hè, một nhân viên nữ nhanh nhẹn chạy ra mời chào: "Anh đến uống cà phê ạ? Anh cứ để xe ở đó, không phải khóa cổ, khóa càng đâu ạ". 

Tôi bước vào quán theo chỉ dẫn của nữ nhân viên, quan sát xung quanh có vẻ như nàng chưa đến. Tôi chọn một chiếc bàn có view đẹp rồi bắt đầu chờ đợi. Chưa đầy 5 phút sau, một cô gái trẻ đẹp tiến đến ngồi vào chiếc ghế đối diện tôi. Nàng đấy ư? Tôi còn chưa hết sững sờ thì nàng chủ động làm quen: "Chào anh, em tên Diệp, anh là bạn anh Sở đúng không ạ?". "Đúng rồi em, anh tên Huy, hân hạnh được làm quen với em".

Rõ ràng tôi không phải một kẻ vô duyên, tôi kể chuyện gì cũng thấy nàng cười rũ rượi, có lúc phải lấy khăn giấy thấm nước mắt. Có lẽ nàng cười quá nhiều nên thấy khát, nàng liên tục gọi thêm nước cam, tôi cũng vậy, ngồi chém gió chưa đầy 2 tiếng đồng hồ đã uống hết 4 cốc cà phê đá, chưa kể phải gọi thêm 2 chai nước suối tráng miệng. Tổng thiệt hại cho cuộc hẹn này không ít nhưng tôi vẫn vui vẻ rút ví thanh toán, chưa kể nàng còn chủ động hẹn cuối tuần tới hẹn hò tiếp, cũng ở địa điểm này. 

Kể từ đó, cuối tuần nào tôi cũng bận rộn, nàng chỉ thích ngồi quán nên tốn kém không ít. Một lần thấy nàng đủng đỉnh bước ra với bộ đồng phục màu tím y hệt các cô nhân viên trong quán, tôi ngạc nhiên: "Ơ, em...". Thì ra, nàng vội quá nên chưa kịp thay đồng phục, "điều tra" kỹ mới biết nàng chính là nhân viên của quán cà phê DÁNG KIỀU, cụ thể sự việc thế nào nàng... không chịu trách nhiệm, mời tôi liên lạc trực tiếp với... anh Sở - chồng của sếp nàng!

Tôi như vừa bị sét đánh ngang tai, sau nhiều lần phải nghe tiếng "tút tút" liên hồi thì cuối cùng tên "Sở khanh" ấy cũng phải nhấc máy, hắn lắp bắp: "Chuyện lần này ông thông cảm cho tôi nhé, vợ tôi chung tiền mở quán cùng mấy chị em dâu, tiền đầu tư không ít mà quán thì ế ẩm, đợt vừa rồi vợ tôi bị ép doanh thu nên tôi mới phải nhờ bạn bè...".